diệu thủ đan tâm

Quyết tâm báo thù kẻ lang sói kia, Xuyến Xuyến quyết tâm bước chân lên con đường tu luyện, trở thành một tu sĩ mạnh mẽ nhất. Xuyến Xuyến trời sinh có linh căn với sức mạnh hơn hẳn người bình thường, một cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn mà có thể tay không nhấc bổng # DIỆU_THỦ_ĐAN_TÂM-----Tác giả: Vân Khởi Nam Sơn Thể loại: cường cường, sinh tử, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, đại thúc công Thiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao Cung Mệnh Vô Chính Diệu an tại Sửu. Cung Thân an tại Mùi có sao THIÊN ĐỒNG, CỰ MÔN. Lá số tử vi DƯƠNG NAM sinh năm NHÂM DẦN (KIM BẠCH KIM) giờ DẬU ngày 25 tháng 9 Âm Lịch. Cung Mệnh Vô Chính Diệu an tại Sửu. người phối ngẫu cũng khó đột phá tâm lý phong thủ của họ Với Mỹ Tâm, "bỏ ra 6-7 tiếng để tham gia ghi hình một chương trình truyền hình - điều cô chưa từng làm trước Cuộc hẹn cuối tuần - là hoàn toàn xứng đáng". Nhiều thông tin mới, nhiều câu chuyện hay, nhiều tầng cảm xúc, Cuộc hẹn cuối tuần - ca sĩ Mỹ Tâm phát sóng Diệu Thủ Đan Tâm. Chương 6. Diệu Thủ Đan Tâm Chương 6. Chương trước Chương tiếp . Phẫu thuật sa ruột coi như là tiểu phẫu, cả quá trình mọi người phòng giải phẫu rất thoải mái. Diêu Tân Vũ vừa trợ thủ cho Lãnh Tấn, vừa trêu ghẹo hộ sĩ mới đến trong phòng giải Warum Flirten Männer In Einer Beziehung. Trực ca đêm đến 3h sáng, người bệnh ít đi rất nhiều. Lúc rảnh chờ kết quả kiểm tra, Hà Vũ Bạch pha cho mình cốc ngũ vị tán. Vừa uống được một nửa, đột nhiên bị tiếng cười phát ra trong phòng giải khát dọa hết 2 hộ sĩ đang tám chuyện, lúc này không biết nói cái gì, Hà Vũ Bạch quay đầu lại nhìn các cô cười đến ngửa tới ngửa lui. Các hộ sĩ thấy Hà Vũ Bạch nhìn về phía phòng giải khát, cười khoát khoát tay với cậu, nói tiếng “Xấu hổ quá, dọa cậu rồi hả bác sĩ Hà”.Hà Vũ Bạch cũng cười với các cô. Điều giải cảm xúc thích hợp vô cùng cần thiết, không khí cười đùa rất trợ giúp cho trạng thái làm xe cứu thương đưa tới một ông cụ suy hô hấp, Hà Vũ Bạch sau khi kiểm tra, nhất trí ý kiến với bác sĩ khám gấp — ra thông báo bệnh tình nguy kịch, để cho người nhà chuẩn bị hậu sự. Tiếng khóc phát ra trong sảnh khám gấp đối lập rõ ràng với tiếng cười phòng giải khát lúc nãy, Hà Vũ Bạch mở to mắt, nén nước mắt chuyển động trong hốc dù thường thấy sinh ly tử biệt, cũng không cách nào mỗi một lần đều có thể thản nhiên đối mặt với cái rưỡi, Lãnh Tấn mang theo khí lạnh toàn thân đi vào phòng làm việc, phát hiện Hà Vũ Bạch làm ổ trên sofa ôm đệm dựa đang ngủ say. Ánh nắng sớm xuyên qua kẽ hở cửa chớp loang lổ phủ tren áo trắng, ôm lấy thụy nhan hơi có vẻ mệt mỏi của bác sĩ trẻ Tấn nhẹ nhàng kéo ngăn kéo ra, đặt chìa khóa xe Lãnh Tấn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hà Vũ Bạch có thể cắt chỉ giúp người bệnh. Lúc dẫn thực tập sinh kiểm tra phòng, hắn thấy Hà Vũ Bạch tỉ mỉ nghiêm túc nhổ đinh cho bệnh nhân suýt bị xương cá đâm chết.“Sao không ngủ thêm một lát?” Vừa lật xem ghi chép bệnh nhân, Lãnh Tấn vừa hỏi Hà Vũ dọn đinh khâu trong khay, Hà Vũ Bạch thẳng người, nhìn về phía sau hắn “Anh ở trên hành lang quát người, đánh thức tôi.”Thực tập sinh vừa mới bị quát đứng sau Lãnh Tấn ủy khuất rũ khóe Tấn quay đầu lại nhìn một cái, nói “Hồi tôi thực tập cũng không ít bị chủ nhiệm mắng, giờ không chịu tủi thân nhiều chút, sau này đảm bảo bị hiện thực dạy làm người.”“Trên thực tế, anh là người đầu tiên mắng tôi.” Hà Vũ Bạch thản nhiên nhìn hắn, “Tôi trước đây ở bệnh viện, đồng nghiệp phần lớn rất khách khí với tôi. Tôi biết bọn họ nghĩ thế nào, đều biết tôi ở không lâu.”Lãnh Tấn bình luận “Làm một ngày cũng là làm, tiến trình bệnh tình thay đổi trong nháy mắt, chỉ cần nhận bệnh nhân thì phải chịu trách nhiệm.”“Thời gian tôi ở Đại Chính đã coi như phá kỷ lục, trước đây lần nghỉ việc nhanh nhất, từ lúc vào đến khi ra ngoài, 6 tiếng.” Ngữ khí Hà Vũ Bạch hơi có vẻ bất đắc tới hồi đó Hà Vũ Bạch nhận chức bất mãn 4 tiếng đồng hồ mình đã muốn đuổi người ra, Lãnh Tấn hơi thấy lúng túng. Để che giấu phần lúng túng này, hắn xoay mặt lườm mấy thực tập sinh nơm nớp lo sợ chờ vấn đề ở đằng sau —“Triệu chứng lâm sàng của rò thực quản có những gì?”Các thực tập sinh nháo nhào quăng ánh mắt cầu cứu về phía Hà Vũ Bạch. Hà Vũ Bạch chớp chớp mắt, bày ra vẻ mặt không liên quan đến mình, bê khay lên không nói một lời rời khỏi phòng thực tập sinh là mục giải trí sáng sớm của chủ nhiệm Lãnh, cậu không tiện đánh mất hứng của người trưa đến nhà ăn ăn cơm, Diêu Tân Vũ thấy Hà Vũ Bạch giơ đũa, nhìn chằm chằm điện thoại còn cười ngu đầy mặt. Đi vòng qua sau lưng Hà Vũ Bạch đứng lại, Diêu Tân Vũ khẽ cong người, nín thở chốc lát đột nhiên hỏi “Cười ngu gì vậy?”Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói dọa Hà Vũ Bạch suýt nữa đánh rơi điện thoại vào cơm. Cậu nhanh chóng úp điện thoại xuống, quay đầu nhìn chằm chằm Diêu Tân Tân Vũ duỗi cánh tay đặt khay xuống đối diện Hà Vũ Bạch, kéo ghế ra ngồi xuống, chọc đũa về phía điện thoại cậu giơ cằm “Yêu đương rồi à, bác sĩ Hà?”Hà Vũ Bạch lắc lắc đầu “Nói chuyện với bạn.”Âu Dương Diễn Vũ đi Indonesia công tác với cha, đang gặp phải động đất sóng thần, cha bảo y áp tải xe đến khu thảm họa đưa vật liệu. Trên đường xe lún trong vũng bùn y ra tay đẩy giúp, kết quả bị bánh xe không di chuyển bắn bùn đầy người, vừa gửi cho Hà Vũ Bạch một tấm ảnh mình như tượng mặt tinh xảo đẹp đẽ như vậy, lại bỗng quấn thành tượng binh lại Âu Dương Diễn Vũ một câu “Tự cậu chú ý an toàn”, Hà Vũ Bạch thu lại điện thoại, cúi đầu ăn cơm đầy miệng, Diêu Tân Vũ nuốt canh xuống sau đó nói “Bác sĩ Hà, có người thích hợp giới thiệu cho cậu, ế bền vững 32 năm, là chưa gặp được người thích hợp.”“Tôi không tin.” Hà Vũ Bạch cười cười, “Anh xem ra không hề giống người độc thân.”Diêu Tân Vũ vội vàng lắc đũa “Nè, cậu nhầm rồi, tôi chuyên tình lắm đấy, chưa từng tùy tiện tung hoa đào.”“Tôi nghe anh suốt ngày gọi các hộ sĩ là chị’, nhưng các cô ấy phần lớn nhỏ hơn anh.”“Đây gọi là sách lược.” Diêu Tân Vũ đắc ý cười, “Tôi suốt ngày đâu có nhiều thời gian nhìn chăm chăm 6 cái giường như vậy, miệng ngọt, có biến nhỏ các y tá xử lý giúp tôi.”“Vậy tôi phải học anh.” Hà Vũ Bạch nói, lựa ra nguyên liệu trong thức thế cậu dùng đũa không quá chính xác, trở tay còn va chạm, có một hạt hoa tiêu gắp mãi cũng không lên. Diêu Tân Vũ nhìn, duỗi đũa gắp ra giúp cậu. Hành động này trong mắt mọi người xung quanh, lộ vẻ có chút thân mật.Đứa nào re-up là chóĐến chiều liền có tin đồn truyền ra, nói bác sĩ Diêu và bác sĩ Hà khu 1 hồi trưa ở nhà ăn, gắp thức ăn cho nhau. Truyền đến trong tai Lãnh Tấn, hắn nghe khó giải thích được có chút khó chịu. Đến lúc vào phòng giải phẫu, hắn lại thấy Diêu Tân Vũ đang trêu chọc hộ sĩ phòng giải phẫu, bèn sau khi phẫu thuật xong gọi người vào phòng làm việc dạy dỗ.“Biết tại sao cậu độc thân nhiều năm như vậy không?” Hắn hỏi Diêu Tân Tân Vũ ngồi trên sofa nghịch mô hình đầu lâu, nghe thấy chủ nhiệm lên tiếng, trợn mắt nói “Bởi vì em quá đẹp trai, người khác sợ không với cao được.”“Nghiêm túc chút được không!?” Lãnh Tấn quơ một chồng bệnh án đã đóng gáy đập vào trên người Diêu Tân Vũ, “Yêu đương thái độ phải đoan chính, cậu cái tên ăn trong bát nhìn trong nồi, ai có thể một lòng với cậu?”Diêu Tân Vũ ôm bệnh án hít khí “Chủ nhiệm, anh có phải hiểu lầm gì rồi không, em vẫn luôn một lòng với anh đó.”Mắt Lãnh Tấn híp lại, làm bộ xắn tay áo muốn đánh hắn.“Đừng đừng đừng, giỡn đấy.” Diêu Tân Vũ dịch dịch mông về phía sau, “Chủ nhiệm, sao anh đột nhiên quan tâm vấn đề cá nhân của em?”Lãnh Tấn chuyển ánh mắt đến trên màn hình máy tính, một bên xem phim X-quang nhìn như tùy ý nói “Tôi nghe nói, cậu gần đây rất thân với bác sĩ Hà.”“Trời đất chứng giám, em và bác sĩ Hà tuyệt đối là tình chiến hữu thuần khiết.” Diêu Tân Vũ giơ tay thề, “Em nói các anh gần đây đều sao thế, An Hưng nói em thích Từ Diễm, anh lại nói em có một chân với Hà Vũ Bạch?”Lãnh Tấn quét hắn một cái “Tôi mặc kệ cậu thích ai, tóm lại bệnh viện có quy định, yêu đương cùng khu bệnh, phải điều đi một người.”“Hả? Bệnh viện mình còn có quy định không nhân đạo như vậy?” Diêu Tân Vũ tỏ vẻ không cách nào hiểu.“Cả bệnh viện đều giống nhau, để tránh xuất hiện sự cố chữa bệnh bao che cho nhau.” Lãnh Tấn tắt phim X-quang, tìm quy tắc chế định của bộ phận viện, in nội dung liên quan, “Tự xem thật kỹ.”Đứng dậy cầm lấy giấy trên máy in qua, Diêu Tân Vũ nhanh chóng xem một lần, bĩu môi “Vậy nếu em thật sự yêu đương với Hà Vũ Bạch, chủ nhiệm, anh giữ cậu ấy hay giữ em?”Ánh mắt Lãnh Tấn hơi ngưng lại, lặng im một lát căng nét mặt lại.“Không làm việc hẳn hoi chỉ lo yêu đương, cút hết cho ông!”Hà Vũ Bạch nghe nói mình và Diêu Tân Vũ truyền “Scandal”, vội vàng tìm An Hưng giải Hưng vẻ mặt kinh ngạc, hỏi “Bác sĩ Hà, cậu giải thích với tôi cái này làm gì?”Mặc dù kinh nghiệm yêu của Hà Vũ Bạch gần như bằng không, nhưng cậu có thể nhìn ra, An Hưng có ý với Diêu Tân Vũ. Cậu cũng không ngu đến mức chọc rách lớp cửa sổ này của người ta, đành phải tìm cớ “Y tá trưởng An, tôi hi vọng anh có thể giải thích thay tôi lúc các hộ sĩ khác lan truyền bát quái...... Tôi và bác sĩ Diêu thật sự không có gì, chỉ là lúc ăn cơm trưa, anh ấy gắp hoa tiêu ra khỏi đĩa giúp tôi.”An Hưng cau mày, nói thầm đây không phải càng tô càng đen nét mặt An Hưng Hà Vũ Bạch nhìn ra đối phương hiểu lầm sâu hơn, gượng cười tiếp tục giải thích “Tôi...... dùng đũa không tốt lắm......”“Mấy người thông minh các cậu, có chút tì vết ngược lại khiến người ta thích.” An Hưng giơ tay lên, ra hiệu cậu không cần tiếp tục, “Tin đồn chỉ ở người thông minh, bát quái khẳng định không phải từ khu 1 truyền đi, ít nhất trong phạm vi quản lý của tôi, không ai dám nói liên thiên.”“Được, tôi biết rồi.” Hà Vũ Bạch chỉ là không muốn để An Hưng hiểu lầm, tránh cho đối phương trong lòng có khúc mắc, nhưng không nghĩ đến ngược lại chọc đúng lúng túng lẫn cậu nghĩ, phương diện đối nhân xử thế, mình vẫn chưa đủ thành xúc Hà Vũ Bạch không thể xuống thấp quá lâu, vừa về phòng làm việc đã bị Lãnh Tấn gọi đi nhận chẩn. Khu bệnh từ phòng khám nhận vào một bệnh nhân, khó thở, sốt cao không lui, ngoại trừ bạch cầu hơi thấp, các kiểm tra cơ bản khác không phát hiện dị bệnh thuật lại triệu chứng cổ họng đau, kiểm tra phần họng chỉ nhìn thấy hơi sưng đỏ. Nếu đường hô hấp bị nhiễm, đây cũng là triệu chứng rất bình thường. Hà Vũ Bạch và Lãnh Tấn cùng thảo luận một lúc lâu, cũng không tìm ra bệnh giống với triệu chứng người bệnh miêu tả. Nhưng chụp X-quang không thấy phổi và khí quản người bệnh có vấn đề, khó thở không cách nào giải 2 tiếng, tình hình người bệnh chuyển biến xấu, nhiệt độ cơ thể hiển thị hơn 40, hô hấp bị cản trở độ bão hòa oxy trong máu nhanh chóng giảm xuống, phải tiến hành cắm ống khí quản đảm bảo hô hấp thông suốt. Hành hạ đến 10h vẫn không có kết luận, Lãnh Tấn không dám đi, Hà Vũ Bạch cũng chủ động ở lại tăng phòng họp, tiếng lật giấy thỉnh thoảng truyền đến, hai người ngồi đối diện hai bên bàn hội nghị, trao đổi ghi chép chẩn bệnh của bệnh ghi chép, Lãnh Tấn ngẩng đầu trưng cầu ý kiến Hà Vũ Bạch “Viêm mạch?”Hà Vũ Bạch cau mày “Tôi lúc nãy cũng suy tính có thể là cái này, nhưng nước tiểu và Globulin miễn dịch đều chưa thấy khác thường, huyết áp vẫn thấp.”“Lúc đầu, dấu hiệu lâm sàng chưa chắc đã hiện rõ.” Lãnh Tấn nói xong cũng tự lắc đầu, “Nhưng viêm mạch sẽ không phát bệnh nhanh như vậy, người nhà nói hắn vẫn rất khỏe mạnh.”“Vẫn là suy xét nhiễm virus đi.” Bóp sống mũi, Hà Vũ Bạch mệt mỏi khép báo cáo trong tay, “Làm PCR.”Thức đêm 2 ngày ngủ không được 2 tiếng, buồn ngủ.“Vậy phải chờ đến ngày mai mới có kết quả, tôi xem tình hình người bệnh, không chống đỡ được bao lâu.” Lãnh Tấn gọi cậu, “Đi, đi ăn trước gì đó.”“Không thể gọi ngoài sao?” Có thời gian ra ngoài ăn cơm, Hà Vũ Bạch cảm thấy không bằng cuộn tròn trên sofa phòng làm việc chủ nheiẹm ngủ 20 bộ dạng chỉ cần nằm phẳng là có thể ngủ của cậu, Lãnh Tấn ném đồ trong tay lên bàn, đứng dậy hỏi “Muốn ăn gì? Tôi mang về cho cậu.”“Cháo trắng và — oáp —” Hà Vũ Bạch ngáp lớn một cái, “Trứng rán, rán một mặt, lòng đào.”Lãnh Tấn giơ tay lên đè phẳng nếp nhăn ấn đường — Quán ăn nhanh dưới tầng là Michelin à, lại còn rán một mặt. “Chen chút! Chen chút! Bên trong vẫn còn chỗ!”Nhân viên phụ trách đẩy người vào trong xe ở nhà ga điện ngầm hô to về phía buồng xe. Cao điểm sáng thứ 2, tàu điện ngầm vốn đã chật không chịu nổi bởi vì đường chắn tạm thời, rất đông chủ xe lựa chọn đi tàu điện ngầm đi làm nên càng lộ vẻ gian điện ngầm từ ngoại thành lái đến nội thành lưu lượng người tăng vọt gấp đôi, đến trạm cửa vừa mở ra, người bên trong không bị chen ra đã rất may mắn. Hành khách đứng bên ngoài chỉ dựa vào sức của mình, muốn chen vào quả thực là si tâm vọng tưởng.“Nhầm không vậy? Chỗ nào còn chỗ?! Ông đây bị chen chân không chạm đất rồi!” Có một hành khách gần như bị chống giữa không trung khinh bỉ hô quanh vang lên cười ồ. Mặc dù chen thành như vậy, nhưng vẫn có mấy hành khách bị đẩy mạnh vào buồng xe. Ai cũng không muốn đến muộn, chuyến tiếp theo phải chờ thêm 6 phút, hơn nữa chưa thấy sẽ ít người hơn chuyến này. Mấy giây sau cửa xe đóng lại, đoàn xe giống như cá mòi đóng hộp gào rú chạy băng băng về phía trạm tiếp thêm 2 trạm nữa, đám người chen chúc đến hận không thể cách nhau số âm đột nhiên tự động kéo ra không gian nửa mét vuông — Có hành khách ói trong buồng mùi khiến người ta không vui nhanh chóng khuếch tán, hành khách đứng gần cau mày bịt mũi, cũng mặc kệ đằng sau có thể giẫm lên chân người khác hay không, có thể trốn bao xa thì bấy xa. Hành khách kia sau khi ói xong tựa vào lan can giữa buồng xe trượt xuống, cong người ôm bụng, phát ra tiếng kêu đau yếu ớt.“Này! Chen chúc gì vậy?” Trong đám người đột nhiên phát ra một tiếng oán trách.“Nhường đường chút! Tôi là bác sĩ!” Chàng trai rõ ràng cao hơn đa số người ra sức tách đám người ra, chen đến bên cạnh hành khách đột phát bệnh nặng kia, “Cô ơi! Cô ơi! Cô không thoải mái chỗ nào?”“Đau...... đau bụng......”Sắc mặt người phụ nữ nhanh chóng tái nhợt, trán thấm ra đầy mồ hôi lạnh, hô hấp dồn dập, tiếp đó vô lực ngã nghiêng trong ngực chàng trai cao ráo.“Tình huống thế này kéo dài đã bao lâu? Cô có tiền sử bệnh không?”“Không...... là đột nhiên......”Người phụ nữ đau đớn lắc đầu, dùng sức ấn bụng dưới bên phải, nói chuyện đứt quãng. Hành khách bên cạnh cũng rối rít vươn tay giúp đỡ, xem đến trạm sau khiêng người phụ nữ đến nhà ga ngoài buồng bên động viên người phụ nữ đau đến gào khóc kia, người đàn ông một bên gọi 120. Lúc này có một thanh niên mặc hoodies đeo túi thể thao ngồi xổm xuống bên cạnh cô, lấy tai nghe treo trên tai xuống, cũng hỏi một lần như người đàn ông cao ráo lúc đàn ông nghiêng đầu nhìn về phía người trẻ tuổi, đồng thời nói với đầu kia điện thoại “Tàu điện ngầm tuyến số 3, nhà ga trạm Cao Phố, có người bệnh nghi là viêm ruột thừa đột phát...... triệu chứng là nôn mửa, tim đập quá nhanh......”“Không phải viêm ruột thừa.” Người trẻ tuổi ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn về hắn, “Hẳn là u nang buồng trứng xoắn.”Vừa nói, cậu nhẹ nhàng đẩy phần lưng của người phụ nữ, để cô nằm nghiêng. Tiếng rên rỉ của người phụ nữ dần giảm bớt, xem ra hình như tư thế này khiến cô cảm thấy không mắt người đàn ông hơi ngưng lại, một giây sau liền sửa cách nói của mình với trung tâm ứng cứu khẩn cấp “Có lẽ là u nang buồng trứng xoắn đột phát bệnh, xin hãy lập tức sắp xếp xe cứu thương qua đây.”U nang buồng trứng xoắn thường xảy ra ở những khối u có trọng lượng vừa phải, đường kính trung bình từ 8-15cm, cuống dài, không dínhCúp điện thoại, hắn ngồi xổm bên cạnh người phụ nữ, hỏi người thanh niên đang nhẹ giọng an ủi người bệnh kia “Cậu cũng là bác sĩ?”“Ừ.” Người trẻ tuổi đáp ngắn gọn, lấy khăn tay ra giúp người phụ nữ lau mồ hôi lạnh ở trán.“Tôi là chủ nhiệm khu bệnh 1 của bệnh viện tổng hợp Đại Chính, Lãnh Tấn, cậu tên là gì?”Người trẻ tuổi thoáng sửng sốt.“Tôi đã nghe nói về anh.” Mặt cậu cúi thấp, cái trán trơn bóng bị tóc mái hơi xoăn che phủ, “Tay phải thần thánh, Lãnh Tấn.”Lãnh Tấn cũng không tỏ vẻ vui đối với khen ngợi đến từ người lạ, hắn vẫn luôn vậy. Đắm chìm trong khen ngợi mù quáng, dễ khiến người ta lâng lâng.“Cậu làm khoa nào?” Hắn lại hỏi.“Tôi chủ yếu chẩn đoán y học.”“Ồ, bệnh viện nào?”Người trẻ tuổi cũng không trả lời, mà lấy điện thoại ra đi sang một bên, quay lưng nghe điện thoại.“Con ở trên đường, gặp chút tình huống đột phát.” Người trẻ tuổi nhỏ giọng nói, “Xin lỗi, bác Quý, chắc phải đến muộn mấy phút.”“Con không sao chứ? Vũ Bạch?” Quý Hiền Lễ lo lắng hỏi.“Con không sao, ở nhà ga gặp phải người bệnh đột phát bệnh nặng, không kịp tàu điện ngầm.” Hà Vũ Bạch quay đầu liếc về phía người phụ nữ và Lãnh Tấn, “Chủ nhiệm Lãnh cũng ở đây.”“Hả? Con từng gặp hắn?” Quý Hiền Lễ cười khẽ, “Ấn tượng thế nào?”“Con cảm thấy...... hắn không dễ ở chung như trong truyền thuyết.”“Lĩnh hội từ từ, con mau chạy đến đây đi, ngày nhận chức đầu tiên đã đến muộn, chủ nhiệm Lãnh sẽ mắng người.”“Hắn cũng phải đến muộn.” Hà Vũ Bạch nói xong dừng một chút, “À, không chừng, hắn lát nữa hẳn sẽ đi cùng xe cứu thương.”“Con cũng đi cùng xe cứu thương đi.”“Con vẫn là đi tàu điện ngầm thôi.”“Được, lát nữa gặp.”Cúp điện thoại, Hà Vũ Bạch quay lại bên sân ga. Tiếng nhắc nhở tàu điện ngầm tiếp theo đã vào trạm vang lên, trước khi cậu lên xe khẽ gật đầu với Lãnh Tấn.“Tạm biệt, chủ nhiệm Lãnh.”Lãnh Tấn đang giúp nhân viên khiêng người lên cáng, nghe thấy âm thanh ngẩng đầu, nhìn thấy cửa xe đang chậm rãi đóng xe đến bệnh viện, Lãnh Tấn lập tức sắp xếp người bệnh đến khám gấp tiếp nhận siêu âm B chẩn đoán bệnh. Đúng như người trẻ tuổi kia phỏng đoán, buồng trứng mé phải phát hiện u.“Nhận vào khu bệnh 1, thông báo cho người nhà đến đây bàn phương án giải phẫu.”Lãnh Tấn dặn dò 1 trong những trợ lý của mình, Nguyễn Tư Bình, nhận chẩn người bệnh. Nguyễn Tư Bình bĩu môi, oán trách nói “Boss, giờ khu 1 đã xếp hàng không còn giường, anh còn nhét người vào trong.”“Vậy cậu đẩy người ta đến khu 2 đi, hỏi xem chủ nhiệm Từ có nhận không.” Lãnh Tấn không vui, “Cho các cậu cơ hội vào ca giải phẫu bóc u, lại nói nhảm nhiều vậy!”“Em vào ạ?” Khóe miệng Nguyễn Tư Bình lại giương lên, “Chủ nhiệm, anh thật thương em.”“Trước tiên dùng nội soi thăm dò, xem là giữ lại điều trị hút dịch hay là bỏ đi cả buồng trứng rồi hẵng quyết định. Mới 24 tuổi, có thể giữ được buồng trứng nhất định phải bảo vệ...... Hửm? Hôm nay không phải nói có người mới đến, vẫn chưa tới?”“Không phải, em vừa đến chỗ viện trưởng Quý, nói người vẫn chưa đến.”Vẻ mặt Lãnh Tấn trong nháy mắt u ám “Ngày đầu đi làm đã đến muộn, lão Quý sao lại thuê kiểu người không có khái niệm thời gian thế này chứ?”Nguyễn Tư Bình thần thần bí bí nói “Nghe nói là người trâu bò, sinh viên tài năng của đại học Y khoa Harvard, mới 23 tuổi đã được tiến sĩ.”“Trâu hơn nữa, cũng không có tư cách giở đại bài ở chỗ tôi.” Lãnh Tấn đập bệnh án vào trong tay Nguyễn Tư Bình, “Tôi đi kiểm tra phòng trước, chờ người trâu bò này đến, bảo cậu ta đến phòng khử trùng chờ tôi.”Quý Hiền Lễ dẫn Hà Vũ Bạch đến khu bệnh 1 tìm Lãnh Tấn thông báo, đi một vòng cũng không thấy người, gọi điện thoại cũng không nhận. Đến khu hộ sĩ hỏi, biết được chủ nhiệm Lãnh đi phẫu thuật rồi, bảo người mới đến tìm bác sĩ Nguyễn báo cáo.“Tên Lãnh Tấn này! Đã nói với hắn hôm nay có người mới đến! Chỉ chênh mấy phút thôi?” Quý Hiền Lễ bất đắc dĩ cau mày, đành phải lại dẫn Hà Vũ Bạch đi tìm Nguyễn Tư thấy viện trưởng tới, Nguyễn Tư Bình treo khuôn mặt cười “Chào buổi sáng, viện trưởng Quý.”“Chào buổi sáng.” Quý Hiền Lễ giới thiệu Hà Vũ Bạch cho đối phương, “Đây là chuyên gia chẩn đoán bệnh mới tuyển cho đội các cậu, Hà Vũ Bạch, bác sĩ Hà. Vũ Bạch, đây là bác sĩ Nguyễn.”“Chào buổi sáng, bác sĩ Hà, tôi tên là Nguyễn Tư Bình.” Nguyễn Tư Bình đưa tay bắt với Hà Vũ là trẻ tuổi, hắn nghĩ, cùng lắm là 24-25. Phải nói có thể được đánh giá là chuyên gia chẩn đoán bệnh, tuổi cũng tương đối, người này thật sự trâu như vậy?Hà Vũ Bạch gật gật đầu, thấy người bệnh trong phòng chẩn trên tay quấn vải xô, nhanh chóng dời tầm mắt.“Được rồi, tôi còn có việc, Vũ Bạch, để cho bác sĩ Nguyễn dẫn con đi thu xếp chuyện nhận chức.” Vừa nói, Quý Hiền Lễ cong ngón tay gõ gõ bàn Nguyễn Tư Bình, “Nói với Lãnh Tấn, không được phép bắt nạt người mới.”“Bọn em luôn là đại gia đình tương thân tương ái.” Nguyễn Tư Bình cười híp mắt Hiền Lễ sau khi ra cửa trợn mắt trắng — đại gia đình tương thân tương ái, haha, lúc trước đạp một thực tập sinh phạm sai lầm từ phòng giải phẫu ra ngoài, là chủ nhiệm Lãnh của các cậu nhỉ?“Bác sĩ Hà, chủ nhiệm Lãnh giao phó, bảo cậu đến phòng khử trùng chờ anh ấy.”Nguyễn Tư Bình từ sau cửa lấy xuống một chiếc blouse, cười đưa cho Hà Vũ Bạch. Dư quang liếc thấy vết máu sẫm dính trên ống tay áo blouse, Hà Vũ Bạch cau khử trùng, đối với cậu mà nói, là khu cấm thứ 2 xếp sau phòng giải phẫu.“Đến phòng làm việc của chủ nhiệm chờ không được sao?” Hà Vũ Bạch nhận lấy áo blouse, dùng hai ngón tay xách.“Phòng làm việc của anh ấy khóa cửa.” Nguyễn Tư Bình cười khan, “Xấu hổ quá, sáng thứ 2 quá bận, cậu xem, giờ vẫn còn bệnh nhân chờ......”Cắn bên trong môi, Hà Vũ Bạch yên lặng gật gật phòng khử trùng có 2 bác sĩ ở đây, Hà Vũ Bạch xách áo blouse đi vào, thấy bọn họ đang xử lý vết thương người bệnh lập tức dời ánh mắt, dịch ghế đến bên cửa sổ ngồi. Rất nhanh người bệnh vừa lúc nãy mới tìm Nguyễn Tư Bình khám chẩn gõ cửa đi vào, thấy 2 bác sĩ khác đều bận, giơ cái tay bị thương xông thẳng đến chỗ Hà Vũ Bạch.“Bác sĩ, khâu lại là tìm anh nhỉ.” Hắn vừa nói vừa cởi vải Vũ Bạch xoạt cái từ trên ghế đứng lên “Không, không phải tìm tôi, anh chờ một chút, bọn họ sắp bận —”Bệnh nhân đã cởi vải xô xuống, giơ tay mang theo vết thương và vết máu lên trước mặt Hà Vũ Bạch “Chuẩn bị thuốc tê trước đi, bác sĩ, đau quá.”Vết thương còn mới phóng đại vô hạn trước mắt, Hà Vũ Bạch lập tức hai chân như nhũn ra, nhịp tim tăng nhanh, thân thể tựa vào trên tường lảo đảo, “uỳnh” một tiếng ngã xuống trước mặt người bệnh.“Mẹ ơi! Bác sĩ ngất rồi!”Người bệnh sợ đến kêu Tấn đẩy cửa vào phòng, hai tay vỗ lên bàn làm việc của Quý Hiền Lễ, làm rung đồ bên trên nhảy lên. Hắn ở trong phòng mổ nghe nói “người trâu bò” mới đến bởi vì thấy máu ngất ngã trong phòng khử trùng, tức đến suýt chút nữa ở trên người bệnh nhân khâu ra nút thắt Trung Quốc 中国.“Viện trưởng Quý, anh để bác sĩ thấy máu choáng đến đội của tôi, ý gì?”“Ai bảo cậu quẳng người ta trong phòng khử trùng?”Đôi mặt với khởi binh hỏi tội của Lãnh Tấn, Quý Hiền Lễ còn tức hơn hắn. Giờ nếu để Hà Quyền biết con trai mình ngày đầu vào bệnh viện đã xảy ra chuyện, còn không phải tốc bàn làm việc của hắn lên?“Cậu ta đến muộn!” Lãnh Tấn tức ngút trời, “Con tiến sĩ đại học Y? Tốn bao nhiêu tiền quyên góp có được? Bác sĩ thấy máu là choáng! Đây không phải là giống nhân viên phòng cháy chữa cháy sợ lửa, vận động viên bơi lội sợ nước!? Làm việc thế nào!? Tuyển người vào, không phải đập nát chiêu bài của Đại Chính sao!?”“Bác sĩ Hà am hiểu chính là chẩn đoán y học, không phải giải phẫu ngoại khoa. Có sự tham gia của cậu ấy, có thể giảm tỷ số chẩn nhầm, ngừa một vài kiểm tra sai sót không đáng có.” Quý Hiền Lễ giảm ngữ điệu, “Còn có, chủ nhiệm Lãnh, đừng quên, giấy phép bác sĩ của cậu đã từng tràn ngập nguy cơ. Nhưng tuyển cậu vào, tôi cũng không lo sẽ đập vỡ chiêu bài của Đại Chính.”Biểu tình Lãnh Tấn căng thẳng, trên cẳng tay lộ bên ngoài đồ giải phẫu tay lỡ hiện rõ mạch máu màu xanh.“Dù gì cũng là người 40, gặp chuyện đừng cuống lên như vậy.” Đứng dậy đi tới bên cạnh Lãnh Tấn, Quý Hiền Lễ vỗ vỗ vai hắn, “Hay là, cậu chất vấn lực phán đoán của tôi?”Lãnh Tấn lắc lắc đầu, cau mày nói “Nhưng cậu ta thấy máu là choáng, đối với nghề bác sĩ mà nói, coi như là bệnh nan y.”“Biết người dễ dùng, chủ nhiệm Lãnh, tôi có thể cam đoan với cậu, bác sĩ Hà tuyệt đối sẽ không khiến cậu thất vọng.”Vừa nói, Quý Hiền Lễ nhẹ nhàng cười một tiếng.“Đúng rồi, buổi sáng ở trạm tàu điện ngầm, các cậu đã gặp mặt.” 403 ERROR Request blocked. We can't connect to the server for this app or website at this time. There might be too much traffic or a configuration error. Try again later, or contact the app or website owner. If you provide content to customers through CloudFront, you can find steps to troubleshoot and help prevent this error by reviewing the CloudFront documentation. Generated by cloudfront CloudFront Request ID dqLunqdW1_MfFPkBRsLVCIYrLKHjT9O2JmagtiKS8q6q7SjD7K4U4Q== Văn ánThiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao thấy máu là choáng, chỉ có thể sau khi bị vô số bệnh viện từ chối quay về bệnh viện mà cha làm chủ tịch giữ chức chuyên gia chẩn đoán đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu diếm thân phận “Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện”.Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công “Anh hiểu em nhất” của Lãnh Tấn......Lãnh Tấn Chủ nhiệm ngoại khoa tay phải thần thông giải phẫu từ cổ trở xuống biết làm hết chính là tính tình không tốt Vũ Bạch Bác sĩ thiên tài chẩn đoán bệnh lý dược học mọi thứ tinh thông nhưng thấy máu là choáng không lên bàn mổ thúc công, chênh lệch 15 tuổi. Tên gốc của truyện là《Đại thúc công của tôi đắc tội với mọi người》 Giới thiệu Tác giả Vân Khởi Nam Sơn Tag cường cường, sinh tử, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, đại thúc công Keyword nhân vật chính Hà Vũ Bạch, Lãnh Tấn ┃ vai phụ nhiều quá lười viết, cameo thường xuyên đám người chủ nhiệm Hà Độ dài 105 chương + 17 PN Edit + Beta Vịt Văn án Thiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao thấy máu là choáng, chỉ có thể sau khi bị vô số bệnh viện từ chối quay về bệnh viện mà cha làm chủ tịch giữ chức chuyên gia chẩn đoán bệnh. Nhưng đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu diếm thân phận “Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện”. Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công “Anh hiểu em nhất” của Lãnh Tấn . . . . . . Lãnh Tấn Chủ nhiệm ngoại khoa tay phải thần thông giải phẫu từ cổ trở xuống biết làm hết chính là tính tình không tốt lắm. Hà Vũ Bạch Bác sĩ thiên tài chẩn đoán bệnh lý dược học mọi thứ tinh thông nhưng thấy máu là choáng không lên bàn mổ được. Đại thúc công, chênh lệch 15 tuổi. Tên gốc của truyện là《Đại thúc công của tôi đắc tội với mọi người》

diệu thủ đan tâm